Nó bất lực cúi đầu, tiến lại gần Tuyết Nhi, nhẹ nhàng ôm cô bạn thân của mình vào lòng, giọng vỗ về, mắt hoe hoe đỏ......
- Đc rồi, đc rồi.....Tớ sẽ ko hỏi nữa.....cũng ko bắt cậu phải trả lời đâu.....ngoan nào.....nhìn cậu thế này tớ đau lòng lắm......
- Xin lỗi, Thanh Thanh......- Tuyết Nhi gục đầu vào vai nó, nước mắt rơi lã chã, nấc lên từng hồi.
- Ngoan nào, sẽ ko sao đâu. Mọi chuyện......hãy quên nó đi.....Cậu vẫn còn tớ mà, nhớ ko? Tớ sẽ luôn ở bên cậu mà....quên anh ta đi.....Chắc chắn cậu sẽ tìm đc ng` tốt hơn mà......Đừng đau lòng thế, anh ta ko đáng đâu, hiểu chưa? Xin cậu.....Đừng khiến tớ đau mà.......
- Xin lỗi.....xin lỗi......xin lỗi, Thanh Thanh......
Đưa tay lên trán, nó vẫn ko thể nào ngừng suy nghĩ về Tuyết Nhi. Suốt buổi sáng, Tuyết Nhi ko ngừng khóc và nói xin lỗi nó. Tại sao lại phải xin lỗi? Nó cứ có linh cảm ko hay về điều đó. [C]hết [t]iệt. Trước đây, và cả bây h nó ko đời nào tin vào mấy thứ gọi là "linh cảm" vớ vẩn kia, nhưng bây h thì thật sự là cái thứ mà nó cho là vớ vẩn đó đang làm nó mun nổ tung. Bất giác, nó thở dài. Hi vọng là mọi chuyện sẽ ổn.....Lạy Chúa!
Cố lấy lại tinh thần, nó đi vào trường xem lịch học rồi về thẳng biệt thự. Lấy vài dự án mà ông đưa cho, nó đọc lướt qua để giết thời gian. ko hiểu sao hôm nay nó ko tài nào tập trung làm một việc j` đc, trong đầu luôn như có ai đó đang nói.....
"Chắc cũng đã đến rồi....gặp thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454951/chuong-51.html