Từ sau cái vụ việc kinh khủng đó, nó đã thề là sẽ ko bao h để Tuyết Nhi thắc mắc mấy cái điều ngu ngốc như vậy trong lúc ko có nó. Vậy là tần suất nó xuất hiện cùng vs Tuyết Nhu ngày càng dày đặc. Đáng nhẽ....tụi nó đã có thể ở bên nhau mãi thế, nếu như ko.....
- What? Du học? Anh? Ba đùa ak`?
- Con bik mà.- ba nó hờ hững đáp.
Trái ngược vs sự bình thản của ba mình, nó gần như ko giữ nổi ình một chút bình tĩnh.
- Con bik, nhưng.....quá nhanh!
- Ko nhanh đâu, chỉ là con đã quên mà thôi.- lần này là mẹ nó lên tiếng.
Nó thở dài ngao ngán, cả mẹ mà cũng nói vậy, xem ra ko còn cách nào khác rồi. Nó....bik làm j` hơn?.....
- Cái j`? Du học? Anh? Cậu đùa ak`?- câu hỏi y như nó lúc sáng đc đặt ra. Nhưng lần này là Tuyết Nhi.
- Nếu cậu nghĩ thế.
- Nhưng.....sao.....chẳng phải....15 tuổi kia mà, bây h cậu chỉ mới 12, vẫn còn 3 năm nữa, ko phải sao?- Tuyết Nhi cố gượng.
- 15 tuổi? Thật ra chỉ là vì ng` ta tốt nghiệp cấp 2 lúc 15 tuổi nên mới thế. Tiếc là....tớ lại tốt nghiệp nó mất rui`.- nó cười, nụ cười đầy mĩa mai.
- Cậu......- một ý nghĩ lóe lên- cậu có thể giả như mình thi trượt mà!- Tuyết Nhi reo lên.( con nhỏ này....)
Trái vs sự hồ hởi hi vọng của Tuyết Nhi, nó lại mang trên mình vẻ mặt hết sức thản nhiên- như ba nó hồi sáng. Đưa tách trà lên miệng nhấp một ngụm nhỏ, nó khẽ cười nhạt.
- Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454944/chuong-44.html