Ông Trần thấy con bé mê man thì lo lắng lắm. Nó sẽ là cháu dâu của ông, ông đã hứa với gia đình con bé sẽ chăm sóc tốt cho nó nhưng bây h lại vậy...Ông ko bik phải nói với gia đình nó thế nào đây. Ông vừa tự trách mình vừa trách thằng nhok, sao lại để con bé ra nông nổi này chứ.
- Cháu làm j` mà lại ko lo cho con bé đc vậy hả? H ta bik phải ăn nói với bên kia thế nào đây? Chắc họ trách ta lắm.
- Cháu cũng có bik đâu...
- Ko nói nhiều nữa. Ngày mai nghỉ ở nhà chăm sóc con bé đi.
- Ông à...
- Đừng nói nhiều. Ta sẽ điều tra xem ai làm ra vụ này. Chúng sẽ phải một cái giá thật đắt.- ông Trần nói, mặt đầy tức giận.
Thằng nhok ko nói j`, nó bik là ai nhưng ko nói, dù thế nào thì họ cũng sẽ phải trả giá, nếu ông nó bik, mà chắc chắn là ông nó sẽ bik. Bây h việc nó cần làm là chăm sóc con bé cho tốt, dù sao nó cũng có lỗi mà, nếu nó chịu chở con bé về thì đâu đến nỗi...Thằng nhok thở dài, suy đi tính lại soa lúc nào ng` có lỗi cũng là nó thế nhỉ? Con bé nhìn trông giống ngủ hơn là mê man í, nhìn mặt bình yên thế cơ mà. Mà công nhận con bé lúc ngủ nhìn dễ thương thiệt, nhìn cứ như thiên thần í. Chẳng bù cho lúc thức, ko khác j` ác quỷ cả. Nó thick nhìn con bé thế này hơn. Thằng nhok giật mình, nó đang nghĩ cái j` thế này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454920/chuong-20.html