Sau một hồi, khoảng 50, khó khăn lắm con bé mới hạ đc hết mấy tên đó. Nó h ko còn một chút sức lực, đánh nữa chắc nó chịu. Con bé đứng thở dốc. Ko bik h làm cách nào mà về đây.
"You make me cry, make me smile,
make me feel that love is true
You always stand by my side
I dont want to say goodbye..."
Chuông nó reo. Nhặt cái điện thoại bị vất trong xó nhà lên. Là thằng nhok. Hên thật, nó đang định gọi ai đó đến đón.
- Alô.
- - thằng nhok hét tướng lên làm con bé phải đưa điện thoại ra xa.
- Thôi nào. Tôi xin lỗi. Đc chưa? Bây h anh đến đón tôi với.
-
- Ah`, tôi đang ở trong một nhà kho bỏ hoang. Để xem nào. Ah! Hình như cái nhà kho này có tên là "Simon" thì phải.
-
- Thế chứ anh nghĩ tôi tự dưng đến đây a`? Tất nhiên là có chuyện nhưng tôi giải quyết xong rồi.
-
Con bé định nạt lên nó nói dối làm j` nhưng tự dưng lại thấy rợn tóc gáy. Chưa kịp quay lui nhìn xem sao đã có ngay một cây gậy nện vào ngay gáy nó.
- Áh!- con bé hét lên rồi gục hẳn.
- - thằng nhok lo lắng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng đến rợn ng`.
Hóa ra vẫn còn một tên chưa bị con bé đánh đến xỉu. Hắn chờ con bé mất cảnh giác liền chụp ngay một cái gậy gần đó, đánh con bé ngất xỉu. Khi thấy con bé đã gục hẳn, hắn tới bên đá vào ng` con bé một cái thật mạnh (nhục wá!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon/3454919/chuong-19.html