🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

– Cảm ơn quý khách đã sử dụng dịch vụ của khách sạn Minh Tâm.



Ngọc tươi cười chào tạm biệt vị khách cuối cùng của ca trực. Cô gái khách hàng hạnh họe nói “ghét nụ cười giả tạo” của cô, khinh bỉ:



– Nhà nghỉ thì nói là nhà nghỉ. Khoác cái từ khách sạn lên mồm để làm gì?



– Vâng! Là nhà nghỉ ạ.



Ngọc bị làm khó, vẫn treo trên môi nụ cười tiêu chuẩn. Người khách thấy bắt bẻ cũng vô ích, bèn ưỡn ngực cong mông rời khỏi khách sạn. Lúc này, Ngọc mới thở phào, cởi cái nơ trên cổ ra bực dọc ném vào một góc.



Lại là một ngày làm việc nhàm chán của cô.



Ngọc đã làm việc ở khách sạn này ba năm, có những người khách dễ chịu, mà cũng không ít người giống cô gái vừa rồi.



Chị đồng nghiệp tên Bình ghé đầu sang hỏi:



– Em không về nhà à? Muộn rồi đấy. Có gì để chị làm nốt cho.



– Em chưa về vội đâu. Về nhà cũng chẳng vui vẻ gì cả.



– Mẹ ghẻ của em lại bắt ép em lấy chồng hả? Sao không từ chối? Thời bây giờ con cái toàn tự chủ hôn nhân, đâu còn chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nữa. Với cả…



Chị Bình nhìn ngó xung quanh, thậm thụt:



– Với cả cậu cả nhà họ Võ bị tàn tật, tính tình khó chịu, điên điên khùng khùng. Em gả đó coi như sẽ bị hỏng cả đời đấy.



Ngọc mím môi hỏi dò:



– Sao chị biết ạ?



– Có gì mà không biết? Cậu ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-lay-chong-tan-tat/2487487/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ép Hôn Lấy Chồng Tàn Tật
Chương 1: Trăm phương ngàn kế gả cho người què.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.