"Tớ không thể nào bình tĩnh được, dù sao cũng đã sống với nhau cả một tháng rồi, tớ lo lắm Hạ Hạ." 
Giờ thì Lý Tuệ An đã chịu thừa nhận là mình lo lắng cho anh rồi, cô mếu máo nói với Hạ Hạ. Hai hàng nước mắt không kiểm soát được dâng lên từ trong kẽ mắt, cô bạn thân thương ứ chịu được. 
Hạ Hạ hết an ủi rồi vuốt ngược sống lưng cho cô đỡ buồn hơn, đúng là giữa sự sống và cái chết của người được gọi là chồng và người một nhà đang bị treo ngược nhành cây thật quá đỗi đáng sợ đối với những người thân đang xem tin tức của họ qua màn hình cũng như là chứng kiến trực tiếp tại hiện trường. 
"Đừng khóc đừng khóc, cậu khóc là mắt sưng xấu lắm nhá. Thôi nín đi, chắc chắn anh ấy sẽ không sao cả, sẽ an toàn cả thôi." 
Hạ Hạ cố an ủi cô bằng nhiều từ ngữ khác nhau, hết giờ này đến giờ khác, kênh thời sự trực tiếp kia cũng bị cô bạn tắt đi mất nhỡ như có chuyện không may thật mà để Lý Tuệ An nghe thì chắc chắn chuyện sẽ khó giải quyết. 
Sau cùng chờ đợi thì cũng đã trôi qua vài tiếng đồng hồ, trời bắt đầu ngã trưa, bầu trời tuyết thì vẫn rơi dày đặc không chịu ngưng mà còn nhiều hơn từng giờ. Lý Tuệ An và Hạ Hạ chỉ biết ngồi ở hàng ghế tại hành lang, nhìn ra ô cửa kính chờ đợi xe cứu hộ của họ quay trở lại. 
Giờ đây cảm xúc của cô lại là một cảm giác rất bồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-duoc-chong-nhu-y/2829267/chuong-41.html