Trong căn phòng lớn chỉ còn lại cô, dáng vẻ yếu đuối đến thảm hại đầy chán nản.
Hắn đã rời đi cùng tiểu Cường chỉ để lại cho cô một câu nói duy nhất.
-"Chờ tôi!"
Cô bần thần nhìn ngó xung quanh, nhìn vào chiếc bàn làm việc không biết đã được thêm vào phòng ngủ từ lúc nào.
Đôi chân cô bước chậm rãi xuống giường, đến gần chiếc bàn đó, nhìn vào chỗ ngồi vẫn còn chút hơi nóng.
Tệp hồ sơ trên bàn chất cao như núi, máy tính xách tay vẫn còn đang mở, tách cà phê lạnh lẽo cạnh bên, gạt tàn thuốc đầy ấp, ... và đống công việc dang dở chưa làm xong...
Lần đầu tiên trong cô có suy nghĩ tò mò về cuộc sống của người đàn ông này.
-"Rốt cuộc là anh ấy bận đến mức nào, con người đó chưa bao giờ quan tâm đến sức khỏe của bản thân ư? Sao lại hút nhiều thuốc lá như vậy chứ?"
Là bận rộn đến mức vừa phải làm việc vừa phải chăm sóc cho cô... Còn phải thu xếp đống rắc rối do cô mà ra...
Cảm giác như anh ấy là bầu trời đang che chở ngọn cỏ ven đường yếu ớt này. Anh ta rất xấu xa, nhưng cũng là người luôn đối xử tốt với cô trong lúc cô tuyệt vọng và đau đớn nhất, chính bàn tay máu lạnh đó đã chìa ra trước mắt và cứu lấy cô....
Noãn Noãn ngồi xuống giường bàn tay cô chạm vào đôi môi đỏ ửng, nhớ đến cảnh tượng vừa rồi, gương mặt lập tức đỏ lên....Cảm giác bị gượng ép lúc đó dần trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-cung-tong-tai-ac-ma/2943077/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.