Khẽ thở dài trong lòng, Đồng Ngữ Lam bất lực nhăn trán lại, bây giờ ngay cả cơ hội tiếp xúc với anh cô còn chẳng có, lấy cớ gì để chạm tới chiếc tất thối trong túi áo anh cơ chứ!
Hai mắt cô chạm tới ly sữa đậu nành trên bàn, sáng loé, trong đầu nhanh chóng sản sinh là ý tưởng táo bạo, một giây sau đó, cô liền xoay người, diễn vở không cẩn thận trượt chân ngã, tiện tay muốn hất đổ ly sữa lên người anh.
Tuy nhiên, bằng ánh mắt tinh ranh, hành động khôn lường, anh đã nhanh tay giữ lại chiếc ly trước khi nó rơi xuống, sữa trong ly chỉ động đậy, nhưng hoàn toàn không hề đổ ra ngoài một giọt nào.
“Xin lỗi… xin lỗi…”
Đồng Ngữ Lam mặc dù thất vọng nhưng vẫn phải cố cắn răng cắn lợi diễn hết vở kịch trước mắt, để không bị anh nảy sinh nghi ngờ.
Sở Mạc híp mắt lại, sắc bén liếc nhìn sang phía Đồng Ngữ Lam, cất giọng nói tràn đầy ẩn ý. “Tôi đang thắc mắc thật sự là cô vô tình hay cố ý…”
Nhận thấy điều bất thường, Đồng Ngữ Lam bèn luyến láy chuyển sang hướng khác. “Tôi còn hầm canh trong bếp, chắc là được rồi, để tôi lấy ra cho anh.”
Dứt lời, cô liền rảo chân rời khỏi hiện trường, thoăn thoắt đi vào bếp, tức giận đặt mạnh mâm xuống bàn, tay vỗ trán liên tục.
Sở Mạc vốn là người đa nghi lại nhạy cảm, không dễ gì qua mắt được anh, nếu cô cố gắng tạo ra thêm nhiều điều khác thường hơn nữa thì anh sẽ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-chi-co-the-la-anh/2581203/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.