Phòng nhỏ trước kia của cô ở dinh thự nhà họ Giang vẫn như cũ.
Sô pha màu xanh nhạt trong phòng khách, bàn trà mặt thủy tinh, xích đu trúc bên cửa sổ, bàn học nho nhỏ cùng giá sách, trên đó vẫn đặt những cuốn sách nước ngoài cô đọc trước kia.
Trên bàn học là quyển “Bóng đêm dịu dàng” cô đặt đó trước lúc đi, nó vẫn đang mở ở trang đặt đánh dấu sách, lịch để bàn bên cạnh vẫn là ngày cô rời đi, bên trên còn dòng chữ tiếng Pháp “Hẹn gặp lại” viết bằng bút máy. Sải bước vào trong phòng, vẫn là chiếc giường gỗ có tay vịn không lớn, màn lụa mỏng màu xanh là mới, có dây kết xinh đẹp cùng đường viền hoa, bài trí gọn gàng mà ấm áp.
Mở cửa ra, Hứa Lương Thần đi đến ban công, trước kia cô đã từng vô số lần từ nơi này nhìn về phía xa, vui vẻ nhìn rất nhiều phong cảnh: Vườn hoa của căn nhà lớn phía nam, đường mòn rải sỏi trắng như trứng ngỗng, một dòng suối nhỏ trong vắt uốn lượn, trong hồ có hoa sen và cá vàng, cây tuyết tùng, long não. Cây cối và núi giả bao quanh hồ, cô nhớ rõ trên khối đá Thái Hồ kia còn có hai chữ “Gia lư” dượng khắc lên.
Ánh mặt trời xuyên qua tán ngọc lan xum xuê tạo thành từng đám loang lổ, Hứa Lương Thần thở dài. Ánh mặt trời năm đó, bóng dáng hôm nay, năm tháng tựa như chôn kín tất cả trí giả, không buồn không vui, nhìn nhân gian sung sướng sầu bi.
Tình cảnh trước cửa Khải Minh ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-vo-hien/2000791/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.