“Năm đó chiến tranh thuốc phiện nổ ra ở phía nam Quảng Đông mà Yến Châu lại không có phản ứng gì. Vài năm trước Nga Hoàng sau khi xâm chiếm ba tỉnh Đông Bắc ở lại không lui binh; các ngành các nghề ở Yến Châu hôm nay tụ hội một cái, ngày mai thông điện một cái, mà trong nước rất nhiều nơi lại không biết tin tức, nhị tiểu thư biết vì sao không?”
Trong phòng khách treo một chiếc đèn chùm nhánh hoa thủy tinh, ánh sáng ấm áp khiến đường cong khuôn mặt cứng rắn lạnh lẽo của Đoàn Dịch Kiệt dường như cũng nhu hòa hơn rất nhiều, anh nhìn hàng lông mi cụp xuống của Hứa Lương Thần, hỏi.
Người này có lối suy nghĩ kiểu gì vậy, đông một phát tây một phát, rốt cuộc muốn nói cái gì? Hứa Lương Thần nhìn anh không hé răng.
“Cũng không phải sau này người Yến Châu yêu nước hoặc là trước kia lạnh lùng, mà do chiến tranh thuốc phiện [1] xảy ra Yến Châu vốn không biết. Tú tài không ra ngoài, sao biết được chuyện thiên hạ. Trước kia chỉ là nói quá, về sau tin tức truyền thông xuất hiện mới biến thành sự thật.”
Hứa Lương Thần lúc này mới hiểu được, anh đang nói đến báo chí.
“Báo chí giống một sợi dây ràng buộc, liên hệ Yến Châu với bên ngoài thậm chí thế giới. Nước Mỹ tuyển cử, chiến tranh Châu Âu, Nhật Bản động đất, nạn đói ở Châu Phi, chuyện ở vạn dặm bên ngoài sáng xảy ra thì chiều sẽ biết, mở rộng tầm nhìn của mọi người.”
Đoàn Dịch Kiệt gõ tờ báo trên bàn trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-vo-hien/2000786/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.