Ba tên dâm tặc đó cười lớn bước ra ngoài khóa cửa lại. Tim cô như muốn nhảy ra ngoài vố hít thở sâu cùng Hạ Nghi tháo hết đống dây còn lại rồi tìm đường bỏ trốn. Tim hai người đập nhanh như muốn rớt ra ngoài, họ phải tìm được lối thoát trước khi đám người đó vào lại.
[…]
Ở nhà quản gia thấy Khiết Nhi và Hạ Nghi đi ra ngoài mua đồ cũng hơn 3 tiếng rồi vẫn chưa thấy về. Bà liền cho ít vệ sĩ đi tìm hai cô nhưng lát sau họ trở về tay không, không ai tìm thấy hai người. Trong số vệ sĩ đó một người đi ra cầm theo chiếc điện thoại của Hạ Nghi làm rớt bên đường cho bà. Ngoài chiếc điện thoại này ra thì không có bất cứ tung tích gì. Trong lòng vấy lên nỗi sợ hãi liền gọi cho Cố Tĩnh Trạch.
Anh đang trong giờ họp, gương mặt thể hiện rõ sự khó chịu nhìn những nhân viên đang báo cáo, trong lòng nảy giờ cứ có dự cảm không lành. Chuông điện thoại reo lên mọi người đều quay lại nơi phát ra âm thanh đó là điện thoại anh đang reo. Anh nhíu mày cầm điện thoại lên nhìn dãy số hiện thị trên màn hình, là số từ nhà gọi đến anh lười biếng trượt lên nghe.
" Alo "
" Thiếu gia à, cô Khiết Nhi và Hạ Nghi nói là ra ngoài mua ít đồ rồi sẽ về liền, nhưng nãy giờ đã hơn 3 tiếng đồng hồ mà chưa thấy họ về. Tôi có cho người đi tìm nhưng lại không thấy họ đâu chỉ nhặt được chiếc điện thoại của cô Hạ Nghi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-cho-co-tong/930488/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.