Bác sĩ liền vội đến cạnh giường khám cho cô. Sau một lúc thì đứng dậy cất ống nghe vào túi quay ra nói với Cố Tĩnh Trạch
" Cô ấy bị sốt cao cộng thêm không ăn uống điều độ dẫn tới suy nhược cơ thể. Tôi sẽ kê vài đơn thuốc cho cô ấy, và nhớ cần phải cho cô ấy ăn uống đủ bữa"
" Được rồi ông ra ngoài đi, quản gia tiễn ông ấy"
Quản gia tiễn bác sĩ ra thì anh vẫn đứng nhìn cô một hồi lâu rồi nói
" Phiền phức "
Nói rồi anh cũng quay đi. Xuống bếp dặn giúp việc khi cô ấy tỉnh thì làm cho cô ít cháo, rồi khoác áo đến công ty
[… ]
Xế chiều cô mới tỉnh lại, mở mắt ra là ánh đèn chùm pha lên đập vào mắt, cô cố gắng ngồi dậy tại day day thái dương thì hơi bất ngờ
" Đồ mình đã được thay rồi sao?"
Cô thầm nghĩ là quản gia đã thay đồ cho mình, nhìn ra ngoài trời thì cũng đã xế chiều, cố gắng xuống bước xuống dưới nhà
Tới cầu thang, quản gia thấy cô xuống liền tới hỏi thăm
“Con đã đỡ hơn chưa, sao không nghĩ ngơi thêm mà xuống đây làm gì”
" Con đỡ nhiều rồi, à mà cảm ơn bác đã giúp con thay đồ ạ"
" Thay đồ? Là thiếu gia làm đó Nhi Nhi à, ta chỉ giúp cậu ấy gọi bác sĩ tới thôi"
" Bác nói là hắn? Hắn giúp con thay đồ"
" Đúng vậy"
Cô sững người một chút thì quản gia lại hỏi
" Mà chắc con đói rồi phải không? Để ta đi nấu cho con ít cháo"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-ga-cho-co-tong/930454/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.