Tống Cẩn Huyên không bị nhìn thấu vẻ cấp bách, cô ấy chỉ khẽ cười một tiếng, "Mình biết ngay không thể gạt được cậu mà, nhưng bây giờ mình không có nhiều thời gian để giải thích rõ hơn, sau này có cơ hội mình nhất định sẽ nói ra tất cả, hiện tại cậu chỉ cần tin tưởng mình là được. Được rồi, mình không nói nhiều nữa, xe lập tức phải lên đường, Nhan Nhan, chờ mình liên lạc với cậu."
Quý Thư Nhan còn muốn nói điều gì, Tống Cẩn Huyên bên kia đã cắt đứt điện thoại, đợi cô gọi lại, chỉ có một kiểu máy móc lặp lại từng lần một: "Thật xin lỗi, số điện thoại ngài gọi đã tắt máy, xin gọi lại sau."
Bất kể là rửa mặt, ăn cơm, hay trên đường đến công ty, Quý Thư Nhan vẫn gọi số kia, đáng tiếc lại chỉ có thể nghe được kiểu âm thanh máy móc đó.
Đợi cô tới công ty đổi điện thoại rồi gọi lại, kết quả vẫn như cũ, lòng của cô lập tức luống cuống.
Đã tháo gỡ được vướng mắc nên tâm tình của Hứa Tri Hằng vốn rất tốt, nhưng chờ khi buổi chiều anh xuống lầu lại nhìn thấy Quý Thư Nhan ngơ ngác ngẩn người, rốt cuộc chú ý đến sự khác thường của cô.
Hai tay chống góc bàn nhìn Quý Thư Nhan, Hứa Tri Hằng khẽ cười một tiếng, "Đang suy nghĩ gì, không yên lòng?"
"Điện thoại của một người bạn." Quý Thư Nhan mặt ủ mày chau nhìn anh, "Tâm tình cô ấy không tốt, không gọi điện thoại được."
"Có số khác hay không, thử nhiều lần một chút." Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-gap-nhau-tren-giuong-nhe/2784806/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.