🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà Thanh bước vào phòng thấy cả 2 đang cười nói vẻ, đôi chân mày bà nhau lại tỏ vẻ khó chịu nhìn Tuệ Lâm, Khánh Băng đang mỉm cười nhìn bà hỏi

- Có chuyện gì bực mình hả mẹ? (Khánh Băng nhìn bà mỉm cười đưa hàm răng trắng ra) 

Nghe tiếng con gái bà quay sang nhìn cô, nụ cười chất chứa hạnh phúc của cô thì tự dưng bao nhiêu buồn phiền, bực tức đều tan biến đi, bà nhìn cô thật lâu rồi nở nhẹ 1 nụ cười 

- Mẹ! mẹ sao vậy? (Cô lay nhẹ cánh tay bà)

- À... ờ... mẹ không sao... chỉ là... là muốn hỏi con ăn gì thôi! ( bà lấp bấp nói) 

- À... con muốn ăn cơm! 

- Không được, con phải ăn cháo chứ! ăn cháo mới mau hết bệnh.

- Mẹ cứ mua cơm đi, con không muốn ăn cháo.

- Cô... ăn cháo đi chứ, đang bệnh mà sao ăn cơm được. ( Tuệ Lâm nói) 

- Nhưng...

- Không nhưng nhị đâu nha! ăn cháo đó nhá, em đi mua nhá? 

- Ờ... cũng được (Khánh Băng nhìn Tuệ Lâm mỉm cười)

Bà Thanh nhìn Tuệ Lâm vs vẻ bất ngờ, bà chưa bao giờ thấy ai có thể nói mà Khánh Băng lại nghe theo như thế, rốt cuộc cô bé này là sao? rốt cuộc... cô bé này là ai mà có thể làm con gái bà nghe theo 1 cách dễ dàng như thế, trong khi bà chưa bao giờ thấy con bé làm theo ý bà dù chỉ 1 lần, bà quay sang nhìn thẳng vào mắt Tuệ Lâm, con bé có ánh mắt ấm áp khi nhìn Khánh Băng khác hẳn vs mọi người nó lại dứt khoát

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-co-mat-roi/994591/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Yêu Cô Mất Rồi
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.