- Alo (Lan Anh)
- Cô Băng đang ở bệnh viện, vào đây đi ( Ana nói)
- What??? Đùa đấy à?
- Đùa cái đầu cô đấy cô ngốc, chuyện này mà đem ra đùa được hả?
- Thế tớ sẽ đến ngay!
- Ừm...
Nói rồi Ana tắt máy và nhìn vào màn hình điện thoại, cũng đã gần 20h Tuệ Lâm vẫn chưa ăn gì Ana xoay qua nhìn nó, nó vẫn ngồi bên cạnh Khánh Băng, ngắm nhìn khuôn mặt thiên thần của cô ấy mà chẳng cần biết thời gian đã trôi qua từ bao giờ, Ana tiến lại gần
- Tớ nghĩ cậu nên tìm gì đó ăn đi. (Ana vỗ nhẹ vai nó)
- Không cần đâu, tớ không đói.
- Cậu cũng phải ăn chứ, từ trưa tới giờ cậu không ăn gì cũng không nói gì, cậu làm tớ lo đó! (Ana lo lắng)
- Mấy giờ rồi? (Nó nói chỏng chơ)
- 20h, sao vậy?
- Tớ cứ nghĩ là khuya rồi chứ, thời gian hôm nay sao chậm quá...
- Cậu nên về tắm rửa sạch sẽ rồi quay lại, sẽ ở đây canh chừng cô ấy cho cậu.
- Không cần, tớ muốn ở đây vs cô ấy!
- Cậu không thấy áo cậu bị bẩn rồi sao?
- Máu của cô ấy thì có gì là bẩn chứ?
- Nhìn cậu như thế này thật thê thảm, cậu biết không?
- ... (Im lặng không nói gì)
- Vậy cậu cứ ở đây đi.
Nói rồi Ana ra ngoài cầm điện thoại gọi cho Lan Anh
- Tớ nghe đây (Lan Anh)
- Cậu đem them 1 bộ đồ cho Tuệ Lâm, sau đó nên mua gì đó cho cậu ấy ăn.
- Cậu ấy chưa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-co-mat-roi/994588/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.