Hoàng hôn của ngày hôm nay đã lặng trời cũng đã tối 18h45" Khánh Băng nhìn Tuệ Lâm nói
- Bé con ơi... cô về nhà được không? Cô còn phài soạn giáo án nữa đó! ( Khánh Băng năn nỉ)
- (Tuệ Lâm sờ trán Khánh Băng) không được, Tuy cô đã hạ sốt nhưng về bển không tiện đâu ở lại đây 1 đêm đi, nếu cô muốn soạn giáo án thì em chạy qua nhà cô lấy sẵn lấy đồ cho cô luôn, được không?
- Dĩ nhiên không được, em cho cô về nhà đi!!! Năn nỉ em luôn á! (Khánh Băng giọng ngọt như kẹo)
- Trời ơi!!! Cái gì mà.... nỗi da gà rồi này! Sao phải về mới được?
- Vì.... Cô ngủ nhà người lạ cô ngủ không được mà...
Tuệ Lâm im lặng tay để lên đùi chống cằm, mắt đảo qua trái rồi nhau mày nhìn Khánh Băng như đang suy nghĩ gì đó rồi nói
- Có cách rồi!
- Cách gì?
- Em qua nhà cô ngủ, tiện thể chăm sóc cho cô luôn.
- Điên! (Khánh Băng cốc nhẹ đầu Tuệ Lâm)
- Ơ????
- Mai sao mà đi học hả?
- Ngốc thế (Tuệ Lâm cốc nhẹ đầu Khánh Băng) Em đem đồ, tập vỡ qua bên nhà cô luôn, chứ chân cô thế này mà chưa hết sốt hẵn thì làm sao mà em yên tâm được.
- Phiền phức! (Khánh Băng liếc Tuệ Lâm)
- Được không? Nếu không thì ở lại đây nha!
- Mệt ghê! Về nhà...
- Ngoan! Vậy em đi soạn đồ đây.
- "Vậy em đi soạn đồ đây" Đồ đáng ghét (lè lưỡi nhái Tuệ Lâm)
- Đừng có làm cái hành động đáng yêu ấy sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-co-mat-roi/994573/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.