Vừa bước chân lên cầu thang nó nhìn vào chiếc đồng hồ thở phào nhẹ nhỏm
- phù..... may quá vừa đúng giờ không trể la la.
Nó bước lên thấy cô Khánh Băng đi đằng trước nó vọng lên
- Hé lu cô, bây giờ em vs cô vào lớp đua, xem ai vào trước nhá! (Nó nháy mắt)
- Vào lớp sau tôi đi rồi biết
- Dễ gì, e chấp cô chạy cũng không lại e đâu nha, nha! (Lè lưỡi chạy cái vèo vào lớp)
- Ơ, cái con bé này, mặc áo dài mà nó chạy như bay (cô mỉm cười lắc đầu)
Nó vừa vào chỗ, để cặp lên bàn thì cô bước vào mặt nghiêm nghị
- Nghiêm!!! (Nó nhìn về phía cô hô to, không quên nhướng cô)
- Chào (ra hiệu ngồi xuống mà mặt vẫn lạnh)
- Mấy em ngồi xuống đi nà (làm cái giọng chọc ghẹo)
- Dạ cô!!!! (Cả lớp đồng thanh rồi cười khúc khích)
Cô lắc đầu chau mày chỉ tay nhìn về phía nó nói
- Coi chừng tôi (mặt vẫn lạnh)
- Lớn mà còn bắt người ta coi chừng.( nó lầm bầm rồi cười khúc khích 1 mình như bị chập điện)
- Mày cứ hay chọc chủ nhiệm hoài, coi chừng ngày mai kêu mày lên trả bài là mày toi (Lan Anh nói)
- Tao thích thế đấy! Làm gì nhau nào (nó vênh mặt chọc tức)
- Mày hay ờy
- Dĩ nhiên, môn văn mà! Vs tao chuyện nhỏ cứ như con thỏ bị mắt bỏ vào giỏ ấy mà!
- Nói đủ chưa Lâm? (Khánh Băng lên tiếng)
Nó ngơ ngác nhìn về phía cô
- Ơ, ai hả cô?
- Đào Tuệ Lâm, thế em tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-co-mat-roi/994567/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.