Anh ấy đã cố gắng giữ vững ý chí, để có khả năng làm qua được tất cả các môn thi. Hoàng Anh luôn cố gắng làm hết sức của mình. Thời gian thi dần dần cũng trôi qua. Điểm cũng sắp được công bố. Ba người được điểm khá cao.
Thời gian thi cũng khá dài, kéo dài khá là lâu, nhưng ba người vẫn làm tốt phần thi của mình. Nhưng thời gian dần trôi. Kì nghỉ hè cũng sắp hết. Anh ấy và Khôi vẫn chưa tìm thấy chút manh mối nào để tìm được Phương.
Nhắc đến Phương cô biến mất và không để lại một chút dấu vết nào ngoài lá thư cô viết cho anh ấy. Cô không nỡ nhưng cô không muốn anh ấy khổ vì cô. Cô không muốn những người mà cô yêu thương nhất lại dần biến mất trước mắt cô. Mẹ cô vì bảo vệ cô đã ra đi, để lại một cô bé mới có trập trững 5 tuổi tự trải sự đời. Cô đối với những người mà cô thấy nên cần giúp đỡ cô giúp hết mình. Cô chọn lựa cách ra đi đến một nơi một mình cô biết để cô giãi bày tâm sự.
Cô chỉ cần ở đó hay gần người cô yêu thương cô cảm thấy cô mới là chính mình. Trong những lúc những lúc cô một mình. Cô nhớ lại quá khứ, cô sợ quá khứ của chính mình.Quá khứ của cô đầy bi thương. Cô sợ khi Hoàng Anh biết chuyện của cô thì anh ấy từ yêu cô trở nên thương hại cô. Nên cô quyết định ra đi. Cô không chỉ nói cô sẽ quay về.
Thời gian trôi qua thật nhanh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-u-khong-em-yeu-anh-ta/1983598/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.