3 năm sau.
Sau đại sự kiện 3 năm trước, Hà Ánh Nguyệt và Hắc Vũ Đình Liễu đang là đối thủ. Nói thật ra thì Nguyệt không có cửa để mà thắng Liễu, vậy nên hai người đã trở thành bạn.
-Hắc Vũ Đình Liễu! Cậu đang làm trò mèo gì vậy? Con gái con đứa đi trèo cây! Sao cậu luôn tỏ vẻ mình là một đứa con trai vậy! Cậu là con gái, chỉn chu lên!
Nguyệt kêu to, lải nhải như một bà mẹ trẻ. Liễu đầu chảy đầy vạch hắc tuyến, cố gắng lơ đi mấy lời lẽ đáng sợ ấy. Nguyệt là vậy, luôn ra vẻ không quan tâm, nhưng thực chất lại luôn liếc nhìn.
(Tsun iz da bét!!!)
"Một chút... Một chút nữa thôi..."
Từ trên cây, Liễu nhảy xuống. Nguyệt bất giác đỏ mặt, lấy tay che đi.
"Hở... Hở rồi!"
-Của mấy đứa đây!
Liễu tung quả bóng lên, đá mạnh vào nó. Quả bóng lao đi, đập mạnh vào khung thành.
-Oops, chị đá nhầm!
-ĐI NGAY CHO BÀ!
Nguyệt tức giận lên đến đỉnh điểm, kéo tay Liễu đi ngay. Liễu ban đầu định chạy đường tắt cho nhanh, ai ngờ lại bị con quỷ dạ xoa này kéo đi.
-Dừng ngay đi Nguyệt!
-Sắp đến rồi!
-Thì còn nhiều thời gian mà!
Nguyệt giảm dần tốc độ, hầm hầm quay mặt lại.
-Hôm nay, tan học sẽ phải bao há cảo!
-OK!
Hai đứa vui vẻ vào trường. Lũ con trai trong trường... Thôi chắc ai cũng đoán được.
-Vậy nhé!
Nguyệt đi lên trên bàn đầu, Liễu thì lại quay trở lại bàn dưới cùng. Vũ hơi bĩu môi, khinh thường hỏi:
-Rốt cuộc trong hai đứa, đứa nào công vậy?
-Câm ngay!
Liễu hừ mạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-von-da-la-cua-toi-chay-lam-gi-cho-met/78698/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.