Vậy là vài năm nữa đã trôi qua. Những sát thủ tài ba kia đã vào đại học. Liễu luôn đi trước một bước. Hắc Trung và Gia Thế cho bốn người học chung trường- Đại học Bắc Kinh. Liễu và Vũ học chuyên ngành xã hội, Khắc học chuyên ngành kĩ thuật. Nhưng có một sự khác biệt. Liễu đã lên tới năm ba khi Khắc và Vũ bắt đầu năm nhất. Họ không còn dành nhiều thời gian cho nhau nữa. Động lực duy nhất là một cuộc gọi nhỏ từ gia đình tới kí túc hàng tuần.
Họ ít khi gặp mặt nhau, chỉ gặp trong những ngày giỗ, lễ, tết. Những ngày nghỉ đều bận ôn bài, nên mỗi khoảng khắc họ chạm mặt thôi, chuyện trong đầu tuôn ra ào ào. Ngân cũng học chung khoa với Liễu, nên họ thường xuyên đi với nhau. Khắc và Vũ cứ tan học là lại chạy qua giảng đường của người kia, chào hỏi vài câu rồi biến.
Các bài tập lớn cũng rất khổ. Nhất là, cả ba người đều đứng trong hàng ngũ những người trình bày đầu tiên. Hu hu, khổ quá mà.
Dẹp đi. Hôm nay Liễu vừa được tỏ tình. Không phải chuyện hiếm thấy, nhưng người tỏ tình là đàn anh năm tư, lại còn là siêu cấp cao phú soái. Liễu có hơi chần chừ, dù sao cũng là một người tài, nên hay không?
Đúng lúc đang nghĩ, thì Ngân đi qua, nhắc nhở:
-Em còn bài luận chưa xong, nghĩ gì vậy?
Nhưng người kia cũng không vừa.
-Anh sẽ giúp em làm.
-Vậy sao? Tốt quá!
Ngân bị bỏ rơi giữa chợ, nhìn hai vị kia sánh bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-von-da-la-cua-toi-chay-lam-gi-cho-met/1983700/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.