"Cứ kệ đi, ở nhà mẹ tớ không cho ăn thực phẩm nhiều calo như vầy, nên phải ăn thật thoải mái"
"Anh ta cũng không cho mình ăn những thứ này" tôi bất chợt nói lên suy nghĩ trong đầu mình, nhưng chỉ là nhép nhép vài tiếng không rõ ràng
"Hả? Cậu vừa nói gì mình nghe không rõ" Soo Min nhanh chóng bỏ thêm một miếng thịt vào trong miệng, vừa nhai vừa nói
"Không có gì" tôi xua tay, cầm ly rượu gạo lên húp một hơi hết cạn
...
"Cô ta chết chắc rồi, dám không nghe máy, lại đi đến khuya như vậy. Lần này không trị sẽ không nghe lời" Từ Cảnh Nhiên chau mày, trên tay cầm sắp tài liệu đang dở. Người ta thường nói yêu là phải ích kỷ, tính chiếm độc cũng phải cao mới giữ được người mình yêu
Tiếng cạch ngoài cửa vang lên, một trận mưa cũng đột ngột đổ xuống, Tuyết Mạn quăng giày vào gốc rồi đi thẳng vào nhà, vốn không biết uống rượu nhưng mà lỡ uống rồi đành tự thân chịu trách nhiệm
"Giỏi, rất giỏi đã đủ lông đủ cánh sẵn sàng bay rồi" Từ Cảnh Nhiên đứng cạnh bếp định rót nước liền nghe thấy âm thanh ngoài cửa tiện thể xoay đầu ra nhìn
Tôi chân choạng bước vào phòng, đóng sầm cửa lại...
Từ Cảnh Nhiên bị Tuyết Mạn xem như một người vô hình nên đơ ra một chỗ, "Mạn, cô phớt lời tôi sao?" anh đi đến mở cửa phòng cô
Mở ra, thấy cô nằm sấp mặt xuống giường, thân thể dường như rất mệt mỏi, túi sách cũng chưa kịp bỏ ra. Do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-vi-ai-ma-thay-doi/2311644/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.