Màn đêm buông xuống, bao trùm khắp nơi, không khí thoáng đảng, mờ ảo. Chỉ cần ngước đầu nhìn lên trời một cái đủ cảm thấy choáng, ánh sao trời lấp lánh, đôi khi còn có vào vệt sao băng nhẹ lướt qua
Dưới ánh đèn đường, ánh sáng nhẹ nhàng chói gọi khắp nơi, "Soo Min, cậu nhanh đi" tôi đứng ở ngoài cổng chờ Soo Min, tôi đã chờ hết nữa tiếng đồng hồ và cũng chỉ có một điều đó là chờ cô ấy chọn đồ...
"Cậu đợi mình một chút, mình đang thoa son" Soo Min nghe thấy liền thất thanh la lớn, tính ra thì đối với người đang muốn làm đẹp thì thời gian không quan trọng, muốn trôi qua thì trôi muốn đi qua thì đi
Tôi đứng dựa vào xe, xoay đầu nhìn nơi khác nhưng không có gì khiến cho tôi hết chán cả đành mở điện thoại lên lướt Instagram. Vốn không thích tự sướng cho lắm nên ảnh cũng không có mà đăng chỉ việc lên rồi kéo thôi
Cơn gió nhẹ lùa qua, những bụi cỏ quanh đường cao dài theo gió lay động, xào xạc
...
"Cô ấy rốt cuộc đang muốn gì đây" Từ Cảnh Nhiên tức tối, quăng điện thoại lên ghế. Gọi từ lúc nãy đến giờ tính kỷ thì đã hơn hai mươi cuộc mà chỉ nghe mỗi tiếng của tổng đài
Thì ra là gần khu nhà Soo Min mất sống nên anh có điện tới gãy điện thoại cô cũng không bắt
...
"Tzy à mình xin lỗi" cô mấp máy thêm vài phút nên lúc chạy ra rất hối hả, "Lẽ ra mình nên chuẩn bị sớm hơn"
"Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-vi-ai-ma-thay-doi/2311641/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.