Từ Tư Đồng yêu cầu gặp mặt, đây là điều Cố Y Phán không ngờ đến, nhưng cô đồng ý.
Cô và Từ Tư Đồng là bạn rất thân, thân đến mức chuyện gì cô cũng đều sẵn lòng nói với cô ấy, vì thế hai người trở thành bạn thân đến mức không gì không nói, thậm chí trở thành bạn thân nhất, cô vốn nghĩ mình và Từ Tư Đồng sẽ trở thành bạn tốt cả đời, nhưng cuối cùng, hai người vẫn không thoát khỏi ma chú của tình yêu, một khi yêu cùng một người, tình bạn giữa hai người phụ nữ sẽ sụp đổ.
Cô còn nhớ, cô thích nhất là nói với Từ Tư Đồng chuyện về Giang Dật Phàm, chính là muốn nói, chính là muốn nhắc đến Giang Dật Phàm, giống như nói một lần, bản thân mình sẽ vô cùng vui vẻ. Chỉ ba chữ “Giang Dật Phàm”, đã có thể khiến cô rung động, đúng vậy, yêu một người, từ trước tới giờ đều là một thứ ma lực không thể giải thích được, mà cô thì bị thứ ma lực đó dẫn dắt.
Vì thế cô nói cho Từ Tư Đồng biết.
“Tớ rất thích anh Dật Phàm, nghe mẹ tớ nói, tớ mới sinh ra, anh ấy đã dùng cánh tay nhỏ bé bế tớ, anh ấy chứng kiến tớ được sinh ra, chứng kiến tớ uống sữa, được thay tã và thay răng. Hồi nhỏ tớ xấu lắm ấy, nhưng anh ấy chẳng hề chê tớ.”
“Mẹ tớ nói lúc tớ ba tuổi thì đã muốn gả cho anh Dật Phàm, muốn trở thành vợ anh ấy rồi. Thật ra tớ không nhớ rõ lắm, nhưng tớ vẫn nhớ tớ thật sự muốn lấy anh Dật Phàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-luc-xu/56731/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.