Hôm qua Cố Y Phán ngủ không ngon, lúc rời giường mắt hơi thâm, sau khi tới công ty, nhân viên hóa trang của cô nhìn thấy cô, thiếu chút nữa hét ầm lên, kéo cô hỏi không ngừng: “Bảo bối nhỏ của chị, thế này là làm sao thế? Mất ngủ hả, chỗ chị có mấy toa thuốc giúp ngủ ngon, lát nữa lấy cho em xem nhé.”
A Viễn thì mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không dám nhìn Cố Y Phán, sau đó phát hiện hình như Cố Y Phán đã thực sự quên mất chuyện ngày hôm qua, vì thế chị như sống sót sau tai nạn mà thở phào một hơi, chị còn tưởng vị nữ vương này hôm nay sẽ đến giáo huấn mình nữa chứ!
Cố Y Phán quả thực ngủ không ngon, cô nghĩ đến những lời Giang Dật Phàm nói hôm qua. Anh nói anh và Từ Tư Đồng không có quan hệ gì, rất kì lạ, cô không hoài nghi anh, anh là người khinh thường nói dối, là thật sự khinh thường, giống như anh dường như vẫn luôn hiền hòa, nhưng thực sự không có mấy người mà anh quan tâm vậy. Nếu anh nói anh và Từ Tư Đồng không có quan hệ gì, vậy chính là không có quan hệ, nhưng hai người đó sao lại liên lạc với nhau?
Hơn nữa nhiều năm trước, là cô tận mắt nhìn thấy Từ Tư Đồng đi cùng anh, cảnh tượng ấy khi đó khiến cô phẫn nộ không thôi. Mà bây giờ Giang Dật Phàm lại nói anh và Từ Tư Đồng không có quan hệ gì.
Cô không nghĩ nhiều nữa, ngồi xuống để nhân viên hóa trang trang điểm cho, hôm nay cô phải tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-luc-xu/56730/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.