Tôi có thể giúp được gì đây? Cô ấy muốn tôi thực hiện tâm nguyện cuối cùng là đưa Nga về nhà gặp lại người thân. Đó thật là không cần phải nói vì tôi có một phần trách nhiệm. Ngày ấy vì lời hứa sẽ quay lại của tôi mà hai đứa trẻ ấy đã đợi, đợi thật lâu nhưng...tôi đã thất hứa, tôi không quay trở lại. Khi biết phải rời khỏi trại trẻ để được gia đình nước ngoài nhận nuôi thì...hai đứa trẻ đã bỏ trốn, rồi Nga lạc mất, Linh ở lại khóc mãi...cho đến khi họ, cha mẹ ruột của chúng quay lại tìm và Linh được đưa đi qua Pháp, Nga thì tìm không thấy. Bởi lời hứa ấy mà số phận đã khác đi.
“sau khi hoàn thành tâm nguyện thì em...sẻ đi đâu?” chúng tôi đứng trên ngọn đồi gần đó. Tôi không thể không hỏi.
“ em sẻ...đến tòa án...cái lệnh truy nã ấy là nhầm lẫn, vì vậy xin giấy phép đầu thai chắc họ sẽ cấp cho em và...có cuộc đời mới” cô ấy quay mặt nhìn về nghĩa trang, giọng nói nhỏ dần.
“ còn anh thì sao? Anh...không có trong tâm nguyện của em sao?” thật sự tôi bị bỏ lại vậy sao?
“ anh! Em...không biết làm sao, nhưng...em không thể...không thể làm gì cho anh cả” giọng nói khản đi trong nước mắt.
“ Giờ...em...và anh...là ở hai thế giới, người...và ma...không thể nào ở bên nhau. Nên anh...anh...quên em đi” ngước mắt nhìn tôi, ánh mắt bi thương.
Chúng tôi là hai kẻ chẳng bao giờ được trùng phùng. Tôi giữ ánh sáng trong đôi mắt cô ấy trong con ngươi. Cứ thế tôi đến càng gần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-la-hai-the-gioi/3060749/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.