Dọn dẹp xong Tuyết Nhi chạy vội lên tắm rửa còn qua anh chỉ bài, không nhanh nhỡ đâu anh lại đổi ý thì chết cô mất.
"Cốc...cốc...cốc"
"Vào đi"
"Anh có rảnh không? Tôi có bài này muốn hỏi anh"
"Ra kia ngồi, chờ tôi chút"
Cô thấy Khải Phong nói vậy cũng ngoan ngoãn mà nghe theo. Tiếng bàn phím cành cạch nghe rất vui tai, chắc do anh đang dở công việc. Thôi thì làm bài khác nhân lúc chờ anh vậy.
Một hồi lâu sau...
"Anh đã xong việc chưa? Chỉ bài cho tôi với" cô dần mất kiên nhẫn mà hỏi
Bấy giờ anh mới giật mình nhớ ra, nãy giờ làm việc chú tâm quá anh không để ý cô vẫn ngồi đó mà chờ anh nãy giờ. Vậy mà không chịu gọi anh sớm hơn.
"Mang bài qua đây"
Nghe vậy cô vui vẻ mà cằm bài qua. Cô giật mình, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy mình ngồi gọn trong lòng anh. Mặt cô cứ thế mà đỏ ửng, ngồi thế này cô chỉ thấy ngại thôi chứ học sao nổi.
"Anh...anh..."
"Sao? Không muốn tôi chỉ bài nữa à?"
"Chẳng nhẽ anh định ngồi dạy thế này sao?"
"Có cấn đề?"
Tuy không muốn chút nào nhưng hết cách rồi, không nghe theo lời anh thì ai sẽ giảng bài cho cô đây. Chịu đựng một chút, mọi thứ rồi sẽ qua."À không...tôi đang không hiểu bài này anh chỉ tôi đi"
Phải nói anh giảng bài nhanh, ngắn gọn nhưng lại dễ hiểu vô cùng. Đến cả thầy giáo ở trường giảng chưa chắc cô đã hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-khong-co-chung-ta/2874368/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.