Cả một đêm Tuyết Nhi chẳng tài nào ngủ nổi, biết trước là phải trả phí như này cô thà không hỏi còn hơn. Giờ cứ nghĩ đến anh cô lại nhớ đến chuyện vừa nãy, ngại chết mất thôi
Nụ hôn đầu của cô vậy mà lại phải trao cho người cáo già, lưu manh kia. Anh ta thật không xứng chút nào.
Sáng hôm sau
"Cốc...cốc...cốc"
"Chị vào đi ạ"
"Thẩm Phu nhân đang ở dưới nhà muốn gặp em đó"
"Giờ em phải làm sao đây" gặp Thẩm phu nhân đối với cô không đáng sợ nhưng sợ mẹ hỏi những vấn đề về cô và anh thì thật sự cô không biết nói sao cho phải.
"Không sao đâu, Thẩm phu nhân cũng chỉ sang hỏi thăm một chút thôi mà"
Biết là vậy nhưng cô vẫn rất lo, hay là gọi điện cho anh về...nhưng cô đâu có biết số của anh.
"À, đúng rồi...chị có số của Khải Phong không?"
"Chị có"
"Chị gọi giúp em bảo anh ấy về có Thẩm phu nhân qua nhé. Bây giờ em phải xuống nhà không mẹ lại đợi lâu"
"Ừm, em cứ xuống đi để chị gọi"
Cô nghe vậy cũng an tâm mà nhanh chân chạy xuống. Cô sợ mẹ sẽ đợi lâu mà buồn lòng
"Con chào mẹ"
"Con mới dậy đó à? Đã ăn gì chưa?"
Phải nói bà rất thích cô bé này. Xinh xắn, đáng yêu, ngoan hiền, lễ phép hết mực. Không như mấy người theo đuổi con trai bà toàn là những đứa lẳng lơ, lúc nào người cũng sặc sụa mùi nước hoa. Đã vậy còn nghĩ mình là tiểu thư chảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-khong-co-chung-ta/2874366/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.