Tiếng trống vang vọng, đúng như lời hẹn 2 người lại gặp nhau. Cùng nắm tay nhau đi dạo ở sân trường, nhìn qua ai nấy cũng đều ngưỡng mộ.
"Hay mình qua ghế ngồi đi, mọi người cứ nhìn em thấy có chút không được thoải mái" thấy mọi người cứ nhìn chằm chằm vào mình cô có chút ngại.
"Vậy mình qua kia ngồi đi" Tử Hào chỉ vào chiếc ghế đá dưới gốc cây mà nói. Nghe vậy cô cũng gật đầu mà đồng ý.
"Anh này, lỡ như một ngày nào đó em theo người khác mà không phải là anh thì sao?" Cô đượm buồn mà hỏi anh
"Em là của anh, chẳng có theo ai cả. Nếu em và người đó kết hôn anh sẽ không ngần ngại đến đó mà cướp dâu. Anh không ngại đối đầu với người khác để có em. Anh chỉ sợ trái tim em không đặt ở phía anh mà thôi" anh xoa đầu mà trả lời cô.
Câu nói ấy khiến cô yên tâm hơn phần nào, cô biết cô không thể chống lại cha, càng kháng cự thì người chịu đau khổ sẽ là cô, sợ rằng nó còn liên luỵ đến cả anh.
"Hôm nay em sao vậy? Anh thấy hôm nay em lạ lắm, có chuyện gì sao?" Anh biết Tuyết Nhi không phải là người hay hỏi những câu như vậy, ắt hẳn cô gặp phải chuyện gì nên mớt bất an mà hỏi anh
"Thật ra...em..." cô định nói cho anh biết chuyện cô sắp phải kết hôn, nhưng ấp úng nói mãi không nên câu. Cô cũng nửa muốn nói nửa không vì cô biết gia thế của nhà Tử Hào cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-khong-co-chung-ta/2873079/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.