Ba người rời khỏi quán bar bằng cửa sau, Tử Trục Lưu biết đường nên cậu mới được Miên Lễ tạm chấp nhận mang theo cùng.
“Cô gái à, lần sau cô nhớ cẩn thận một tí. Thời nay mấy tên biến thái nhung nhúc như giòi bọ, ở đâu cũng thấy có, sơ hở một cái là bị để ý luôn.”
Cô gái kia tên là Hâm Dao, là sinh viên năm hai đại học trường kiến trúc.
Hâm Dao kể rằng mình đang trên lối từ trường về nhà, đi trên đường mải xem điện thoại nên không chú ý xung quanh. Nhắm mắt mở mắt, tầm nhìn của mình đã tối om rồi tỉnh dậy đã thấy mình bị bê đến đây rồi. Ngoài ra chẳng thể nhớ được bất cứ thứ gì cả.
“Tôi dẫn cô ra ngoài đường lớn rồi tự báo cảnh sát, bắt xe về nhé.”
Thấy Hâm Dao cứ nhìn mình chằm chằm, Tử Trục Lưu khó hiểu nhướng mày.
“Còn gì nữa hả?”
“Tôi bị mất hết áo rồi. Tư trang cũng mất hết.”
“Thì sao?”
“Anh không nhận ra ư? Ví tôi cũng mất rồi… Lấy đâu ra tiền đi xe chứ?”
Miên Lễ đang đi đằng trước đau đầu day day trán, vừa móc ra ở trong túi năm tờ một trăm tệ kia đưa cho Hâm Dao.
“Cầm lấy đi. Tôi cho cô hết đấy, không cần trả lại đâu.”
Hâm Dao mấp máy môi nói thật sao rồi đưa cả hai tay nhận lấy, cảm kích cảm ơn Miên Lễ rồi lườm mắt nhìn Tử Trục Lưu, chửi cậu là đồ chẳng tinh tế gì cả.
Tử Trục Lưu bị một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-uong-buong-lai-cho-la-em-hu/2908197/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.