"Lâm Ly… trong lâm ly bi đát."
Tiết Viễn: "…"
Tại sao lại trùng hợp như vậy, tại sao trong ký ức mình chưa từng xuất hiện người này. Nhìn người kia tâm trạng Lâm Ly nhất thời trở nên phức tạp.
Tương lai cậu ta sẽ bị sát hại vụ việc này từng gây rúng động cả thành phố, sống một đời thực vật cô độc. Tên hung thủ đó vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật. Đây là số phận định sẵn của cậu ta.
Lâm Ly thử thăm dò: ''Dạo này cậu có cảm giác bị theo dõi không?"
"Điên hả má, xem phim trinh thám nhiều rồi."
Thà mắt cô mắt mù không thấy sống chết mặc bay nhưng anh bạn này cũng tội nghiệp lắm chứ bị đâm nhiều nhát như vậy nằm một chỗ để cô chăm sóc bao năm, lòng nghĩa hiệp lại trỗi dậy, được rồi từ nay mình sẽ là người dẫn dắt.
Chúng ta lại lần nữa đi lên đỉnh cao nhân sinh, đánh bại các thế lực tàn ác nào em trai….
Kha Vũ thấy hạng nhất và hạng hai từ cuối lên đang thảo luận học tập, nhất thời trở nên kỳ lạ: "Này, cho dù cậu có cố gắng học tập thì tôi cũng không thích cậu". Nói xong chảnh chọe đem cặp sách bỏ đi ngồi xuống bàn cuối.
Lâm Ly: "…"
Tiết Viễn: "…"
Vừa hay cô có thể để Tiết Viễn ngồi chung với mình.
…
Lâm ly đứng trước bồn rửa tay trong nhà vệ sinh, nhìn chính mình trong gương.
Nhất thời lao vào trầm trư.
Sau đó bừng tỉnh đại ngộ, lẽ nào cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-uoc-nguyen-voi-anh-trang-mong-anh-luon-hanh-phuc/3399235/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.