Gần một giờ sáng, cánh cửa sau nhà họ Đỗ mở ra. Thân hình người thiếu niên cao lớn xuất hiện sau màn đêm. Cậu mặc áo sơ mi màu trắng cùng quần âu đen, nét mặt trong đêm đen vừa lạnh nhạt vừa u ám giống hệt như quỷ dữ đang đội lớp da người. Đỗ Nhật Duy bước vào trong ngôi nhà lớn nơi giam giữ những kí ức không tốt của anh. Đột nhiên trong đêm đen vang lên tiếng động nhỏ khiến bước chân anh khựng lại.
"Hmm..."
Đỗ Nhật Duy tiến về nơi phát ra tiếng động liền thấy một thân ảnh mềm mại đang nằm dài trên ghế, quần áo màu tím nhạt bị ướt đẫm bó sát vào người làm ẩn hiện đường cong của người thiếu nữ. Nương theo ánh trăng, anh nhìn thấy gương mặt ửng hồng của cô kèm theo hơi thở vô cùng khó khăn. Đỗ Nhật Duy đưa tay về phía trước sờ lên cần cổ trắng nõn của Gia Hân, người này chính là kẻ thù của anh. Anh chỉ muốn bóp chết cô ta nhưng dạo gần đây Đỗ Gia Hân rất lì lạ cứ như biến thành một người khác nếu như anh giết người này có được tính là báo thù thành công không?
Đỗ Nhật Duy nhắm mắt, những kí ức đau đớn lúc còn nhỏ đột ngột trở về. Người phụ nữ xinh đẹp đang nằm đây chính là người đã khiến anh sống không bằng chết, chính là người đã biến anh thành như vậy. Dù cô ta có thay đổi thì sao chứ? Những chuyện đó có thể xin lỗi là xong sao?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Đỗ Nhật Duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-toi-phat-dien-roi/2909225/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.