"Cô Đỗ này hẳn đã có ý định tiếp phu nhân của tôi cận từ trước phải không?"
Cô cười:
"Ngài đừng trách tôi. Tôi đến bước đường cùng rồi, phải dùng thủ đoạn thôi."
Nhưng cô đột nhiên nhớ ra, liền nhìn về phía bà Russ mà nói:
"Tuy có ý đồ tiếp cận nhưng tôi cứu Jeli là thật lòng, không có ý định lợi dụng cô bé!"
Ông Đỗ nghe vậy liền ngạc nhiên, cúi xuống nhìn đứa bé dưới chân:
"Jeli bị sao à?"
"Hôm nay con bé suýt bị xe tông cũng may có cô Đỗ đây kịp thời ứng cứu."
Ngài Russ nghe vậy, ác ý vừa nãy với cô tiêu tan hết, vội cảm ơn:
"Thật cảm ơn cô. Nếu không có cô, e rằng tôi phải hối hận cả đời rồi."
Đỗ Gia Hân mỉm cười, nửa đùa nửa thật xoá tan bầu không khí trịnh trọng này:
"Chi bằng ngài nhân lúc này cảm ơn tôi đi."
"Cô Đỗ muốn cảm ơn thế nào?"
Cô nhanh tay lấy ra một bản hợp đồng:
"Đầu tư cho Đỗ Gia."
Ngài Russ còn chưa kịp nói lời nào, bé Jeli bên dưới đã níu lấy ống quần của bố nài nỉ:
"Ba ba! Ba ba đồng ý đi! Đồng ý đii!"
Tiếng nói trẻ con lánh lót vang làm tâm trạng tất cả mọi người đều vui vẻ, bật cười thoải mái.
...Tác giả: Chúc cho tất cả mọi người trên đời đều được yêu thương....
...Chúc cho không một ai bị bỏ lại một mình....
....
Cô thành công kí được hợp đồng với nhà đầu tư, giải quyết triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-toi-phat-dien-roi/2909207/chuong-22.html