Năm mới đến, ngoại trừ việc Leo trở nên bệnh hoạn hơn thì không có gì thay đổi.
"Chị, em có quà cho chị."
Leo nắm lấy bàn tay cô xoè ngửa ra, tay còn lại nắm thứ gì đó rồi đặt lên tay cô. Cảm giác trơn trơn, nhỏ vừa, chỉ đến khi cô nhìn thấy giọt máu đỏ tươi chảy từ lòng bàn tay cô xuống nền nhà thì cô mới rùng mình.
Thứ mà Leo đưa cho cô là một quả tim người.
Thật kinh tởm, cô muốn rút tay lại và hất thứ đó đi nhưng không thể, tay cô bị hai bàn tay cậu giữ lại một cách chắc chắn. Ánh mắt cậu mở to, con ngươi nhìn chằm chằm vào thứ tanh tưởi ấy, miệng cứ cong lên một đường dài đầy kinh dị.
"Chị có cảm nhận được không? Trái tim của kẻ đã si tình chị đã ngừng đập khi bị em móc ra, đó là tình yêu của hắn dành cho chị, chị thích chứ?"
Ánh mắt chuyển dần lên nhìn thẳng vào cô như vừa dò xét, vừa mong chờ một câu trả lời thật ưng ý.
Đã mấy lần cậu không ngừng đem những thứ này ra cho Chloé, hôm là cầu mắt, hôm là một bộ ruột gan,...sau đó thì hỏi xem cô có thích món quà này không. Lần đầu tiên khi vừa cầm lấy một bàn tay bị chặt đứt, cô đã hoảng loạn và không may làm rơi thứ đó xuống đất. Leo từ từ cúi xuống nhặt nó lên, nghiêng đầu trừng to con mắt: "Chị không thích món quà em tặng sao?" Sau đó suýt chút nữa cậu nổi hứng đem con dao kia cứa vào tay cô rồi.
Lần thứ hai, Leo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-toi-la-ke-tam-than/1156627/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.