“Hắc hắc, Mạc tổng tài, tôi đến tìm Minh Nhan, không ngờ lại gặp được anh ở đây, hắc hắc, lúc nãy tôi không thấy gì hết, không thấy gì hết, thật mà, tôi bị cận, độ còn rất nặng, không tin anh cứ hỏi anh ấy đi.” Người nào đó bị bắt gặp xấu hổ nói, cuối cùng còn muốn La Khương đang đứng bên cạnh làm chứng cho cô.
“Ân, độ rất nặng, rất không thể thấy gì a.” Thư ký La rất biết nghe lời làm chứng cho cô, bất quá nghe như thế nào cũng có chút oán giận trong đó.
Minh Nhan nghe thấy giọng nói có chút quen thuộc, bất chấp thẹn thùng, mạnh mẽ quay đầu lại, vừa thấy Tân Vãn, liền vui vẻ chạy tới ôm chặt lấy cô.
“Tân Vãn......”
“Minh Nhan......”
Hai người con gái líu ríu người này một câu người kia một câu, thân thiết đến nỗi hoàn toàn quên mất sự tồn tại của những
Mà hai người đàn ông bên cạnh không hẹn cũng liếc nhìn nhau, Minh Hiên tiến lên ôm lấy Minh Nhan quay về bàn ăn, La Khương cũng ôm lấy Tân Vãn đi vào bàn ăn tìm vị trí ngồi xuống, nhẹ giọng nói. “Chờ cơm nước xong rồi hãy nói chuyện tiếp.” Quản gia rất biết ý liền đưa lên hai phần ăn nữa.
Lực chú ý của Tân Vãn phút chốc bị hấp dẫn bởi bữa đại tiệc con cua trên bàn, không khỏi tán dương nói. “BOSS đúng là BOSS, ra tay quả là như danh tiếng, ngay cả bữa sáng cũng ăn cua nha.”
Ba người còn lại nghe cô nói xong thì mặt đồng thời cũng nổi hắc tuyến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937832/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.