“Tôi mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, anh theo vào đây làm gì chứ?” Minh Nhan lấy một cái áo ngủ từ trong ngăn tủ, thấy hắn không có ý muốn đi ra ngoài, vì thế cau mày hỏi.
“Nhan Nhan, không có em ở bên, anh ngủ không được a, em cho anh ngủ bên cạnh em được không? Anh cam đoan sẽ không chạm vào em, thật mà, anh thề.” Minh Hiên vừa nói, vừa giơ một bàn tay lên thể hiện bộ dạng đang thề.
“Có quỷ mới tin anh a, anh đi ra ngoài đi, đi ra ngoài, đi ra ngoài.” Minh Nhan vừa nói, vừa đẩy hắn ra ngoài
“Nhan Nhan, Nhan Nhan.” Minh Hiên kêu oai oái không chịu đi, nhưng vậy cũng không ngăn được quyết tâm của Minh Nhan, Minh Nhan đẩy hắn ra ngoài rồi khóa cửa lại.
“Nhan Nhan, mở cửa a, không có em, anh thật sự ngủ không được. Nhan Nhan.” Minh Hiên đứng ngoài cửa cầu xin.
“Ngủ không được, ngủ không được thì đừng ngủ.” Minh Nhan nói xong liền xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa, không để ý tới hắn đang ở bên ngoài cầu xin, cô tự nhủ mình không thể mềm lòng, cô còn chưa tha thứ cho hắn đâu, không thể để hắn dễ dàng tiến từng bước đến gần cô như vậy.
Lúc Minh Nhan từ phòng tắm đi ra, bên ngoài đã không còn âm thanh nào nữa, xem ra chắc thấy cô không để ý tới hắn nên hết hy vọng rời đi rồi a.
Minh Nhan tùy tiện lau khô tóc, xốc chăn lên rồi nằm trên giường, hai tay đặt lên bụng, nhớ lại đủ mọi chuyện trước đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937817/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.