Lịch quay của Hy Lâm càng lúc càng thưa dần, thời gian rảnh rỗi nhiều hơn, cô lại chỉ ở một mình nên khiến cô thường xuyên suy nghĩ về nhiều điều tiêu cực trước kia.
Đặc biệt là từ sau khi cắt đứt quan hệ bạn bè với Tô Thiên Tuyết, Tinh Diệu đi du học cô chính thức trở thành người đến cả một người bạn cũng không có.
Trạch Minh cũng có công việc riêng, cô cũng không muốn làm phiền anh vì những chuyện không đâu của bản thân.
Cô bây giờ chỉ biết tự cố gắng, con đường sau này còn dài thênh thang, nhưng cô lại e sợ sẽ chẳng một ai đối xử thật lòng với mình, cảm giác bị phản bội vẫn còn ám ảnh cô không dứt ra được.
Tối đến Hy Lâm đi chạy bộ ở công viên gần bờ hồ cho khuây khỏa, Trạch Minh lại bận việc không thể đi cùng, cô chỉ đành đi một mình.
Bầu trời gần cuối thu, sắp chuyển sang mùa đông nên buổi tối lạnh đến tê người, vì vậy mà ở gần bờ hồ ban ngày thì người qua lại tấp nập buổi tối chỉ le que vài bóng người, có lẽ đó là những người cũng đang cần một nơi yên tĩnh giống như cô.
Cô vào cửa hàng tiện lợi gần đó mua một lon bia cùng vài túi mực khô mang ra bờ hồ vừa nhâm nhi vừa thư giãn.
Trời lạnh như vậy mà được uống một ngụm bia thì còn gì bằng.
Gió mang theo hơi lạnh thổi thoáng qua làm tóc cô phất phơ nhẹ xuôi theo chiều gió. Lon bia đã uống hết từ lúc nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805786/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.