Việc chính đã xong giờ thì tới việc phụ, Trạch Minh đi đến nắm lấy tay cô đồng thời anh nhìn Hoan Hoan nói "Hoan Hoan, em ra ngoài làm việc trước đi."
Hoan Hoan nhìn anh cười rạng rỡ đáp lại "Vậy em ra ngoài trước nhé."
Nói xong cô ta lập tức đi ra ngay không chần chừ cũng không lề mề, Hy Lâm tuy đã chấp nhận gạt qua mọi thành kiến nhưng cô vẫn luôn quan sát biểu hiện của cô ta.
"Đi cũng rất dứt khoát không giống như ấn tượng đầu tiên của mình về cô ta, vậy cũng tốt." Hy Lâm thầm nghĩ bụng.
Hoan Hoan bước ra ngoài đóng cửa lại, biểu cảm quay ngoắt 180 độ gương mặt tươi tắn bỗng trở nên u ám dần, miệng nghiến chặt răng, ghé sát tai lại gần có thể nghe ra rõ tiếng kin kít nổi da gà, hai mắt trợn ngược sắc nhọn lướt nhìn qua cánh cửa rồi bước đi.
Bên trong, Trạch Minh ôm cô từ phía sau âu yếm "Bây giờ ngoài ở nhà ra, anh có thể gặp em nhiều ở công ty rồi."
Hy Lâm gỡ tay anh ra, đứng lùi cách xa anh một khoảng, cô nhìn anh nghiêm nghị nói "Em đến đây để làm việc, không phải để gặp anh đâu."
Trạch Minh thu tay lại bỏ vào túi quần, anh cười cười nói "Em nghiêm túc quá rồi, anh đùa thôi."
Nói rồi cô rảo bước đi về phía cửa, cứ tưởng Trạch Minh đã thôi đi ý định không ngờ cô vừa đi lướt qua anh lại kéo tay cô lại ôm sát vào người mình.
Cô nhăn mặt lại nhìn anh, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805773/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.