Lời thú nhận của Tinh Diệu khiến ai nấy đều sốc, nhưng Trạch Minh vẫn còn giữ điềm tĩnh mà chỉ đưa ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn xuống cậu ta hỏi thêm.
"Tại sao lại làm như vậy? Em biết ba của đứa bé là ai?"
Đến đây, Tinh Diệu không còn vững tâm lý nữa, toàn thân run cầm cập không trả lời nổi câu hỏi của anh mà cứ ngắc ngứ.
"Em…"
"Nói!"
Trạch Minh đột nhiên nộ lớn, một tay nắm cổ áo của Tinh Diệu mà sốc lên, đối diện với ánh mắt cuồng nộ của anh, Tinh Diệu như biết trước được kết cục.
Đã đi đến mức này rồi, cậu ta không còn gì để mất nữa "Là em, đứa bé trong bụng của Hoan Hoan là em gây ra, em đã quá sợ hãi, em không biết nên làm gì hết, em xin lỗi."
"Tinh Diệu! Sao con có thể làm như vậy hả?"
Bà Tần không chịu nổi cú sốc, giận dữ thét lên thật lớn, bước chân định đi tới phía cậu ta thì đột ngột bà ấy trở nên khó thở ngồi khụy xuống.
"Mẹ!"
Ai nấy đều hốt hoảng đến đỡ bà, Trạch Minh cũng tạm thời buông tay ra, Tinh Diệu cũng nhanh chóng chạy tới, trên mặt đã hiện lên vẻ hoang mang tột độ.
"Mẹ."
Ngay lập tức ông Tần đứng dậy cho Tinh Diệu một cái bạt tai đau điếng, bộ dạng của ông đã thất vọng đến cùng cực.
"Mày, mày…"
Ông Tần đang nói cũng đột nhiên choáng váng, lòng ngực phập phồng khó chịu.
"Ba!"
"Dì Chu, mau gọi tài xế."
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805699/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.