Cho dù Vân Chức không muốn chấp nhận hiện thực thì cũng không thể không thừa nhận, cô rất khó có thể giải quyết trong hòa bình với Tần Nghiên Bắc, khiến anh nghĩ thông suốt mà chủ động thả người.
Không phải vấn đề thời gian, cũng không thể dựa vào sự kiên nhẫn của anh, anh vì muốn nắm lấy chút ánh sáng mỏng manh kia mà cái gì cũng đều có thể không màng.
Có lẽ còn có một loại khả năng, chính là cách thức báo ân "lấy thân báo đáp", làm cho anh có được mình, thỏa mãn anh, như vậy sau khi anh thật sự có được xong có lẽ sẽ ý thức được cô không có tốt đẹp như trong tưởng tượng của anh, lúc đó tự nhiên anh sẽ mất đi hứng thú với cô, tìm được con mèo mới rồi thì đại khái anh cũng sẽ chủ động đuổi cô đi mà thôi.
Nhưng Vân Chức biết, cô không thuyết phục được bản thân làm như vậy.
Cô là một người trọng tình cảm, cũng biết đau lòng, không thể đem tình yêu trở thành lợi thế của mình, huống chi cô vẫn luôn coi Tần Nghiên Bắc quan trọng với mình, cho nên càng không thể dùng cách thức lừa gạt để làm rối mối quan hệ của hai người.
Càng quan trọng hơn là...
Cô nhìn thấu bản thân mình, kỳ thật ở tận sâu trong đáy lòng cô thật sự sợ hãi khi phải tới gần Tần Nghiên Bắc, sợ bản thân sẽ có một ngày nhịn không được mà dao động, bị luân hãm ở trên người anh, vốn dĩ muốn thoát khỏi đối phương nhưng cuối cùng lại khiến bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-toi-la-de-om-anh/2491974/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.