Mọi người đều biết ngáp là một phản ứng tự nhiên của cơ thể, không thể dự đoán hay kiểm soát được.
Alexander sau khi ngáp xong đột nhiên phát hiện bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ, tất cả mọi người đều đang nhìn cậu, giống như cậu vừa làm việc gì khác người...
Cậu thừa nhận mình có chút không đúng, trong mắt ánh lên vẻ xấu hổ xin lỗi nhưng lập tức tự tin nghĩ: Cậu chỉ là một con chó, không nên yêu cầu quá cao với một con chó! Đó là vấn đề của mấy người!
Cảm ơn trời đất, mọi người cũng nghĩ như vậy, vì vậy họ chỉ nhìn chằm chằm cậu một lúc, rồi quay đi.
Đội trưởng rõ ràng khoan dung với chó hơn nhiều so với cấp dưới của mình, khuôn mặt nghiêm túc trở nên dịu dàng, trông bớt đáng sợ hơn: "Tiểu Ngu, hai con chó cảnh sát vẫn chưa được nghỉ ngơi đúng không?"
Đây là cho huấn luyện viên một bậc thang.
Huấn luyện viên nghĩ thầm: Không, nó ngủ suốt trên máy bay đó!
Nhưng y làm sao có thể nói ra sự thật, tất nhiên là thuận theo nói: "Vâng ạ!"
"Ừm, vất vả rồi, tuy nhiên tình hình hiện tại đang căng thẳng, chúng ta cần giữ vững tinh thần."
Ông nói.
Sau đó mọi người thảo luận phương hướng hành động cụ thể. Từ lời nói của con người mà hai con chó lai sói có thể chắp vá ra tình huống đại khái.
Một quan chức nhà nước quan trọng với danh tính nhạy cảm đã bị bắt cóc. Ban đầu vị quan chức này không tiết lộ danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536886/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.