Tổ tiên đều nói giặc tới cùng đường chớ nên đuổi theo.
Nếu là đối thủ bình thường, cho dù chạy trốn, cũng không phải là thù hận sâu sắc.
Tuy nhiênnnn! Mấy con sư tử đực này và Liên minh sáu sư tử quả thật là có tồn tại thù-hận-sâu-sắc.
Chẳng qua là có một số Kiều Thất Tịch biết đến, một số cậu lại không biết. Cho dù như vậy, khi cậu nhận ra trong đó có mùi của hai con sư tử đực là kẻ thù muốn giết Cục Bột mà mình đau khổ tìm kiếm, nắm tay cậu đột nhiên cứng lại, lửa giận phừng phừng.
Alexander cùng năm anh em hùng hổ đuổi theo, trong lòng còn hùng hổ nói thầm, hai con sư tử rác rưởi này còn có đồng bọn, hơn nữa thực lực thoạt nhìn cũng không yếu, phần thắng nghiêng về bọn họ không phải là nhiều.
Nhưng mà tạm thời đánh không lại cũng phải đuổi, phải nhìn xem hang ổ của đối phương ở chỗ nào, sẽ có ngày nhân lúc tên đó đổ bệnh lấy mạng nó.
Otis dừng như cũng nhận ra mùi của hai kẻ thù, thời điểm bắt đầu đối đầu với đối phương, ánh mắt xanh lam của hắn gắt gao nhìn chằm chằm đối phương. Lúc chạy, vết sẹo trên bụng còn chưa mờ theo đó mà căng lên.
Tuy rằng hắn không giống Đại Viên Tử không ngừng rít gào, càng không ra oai, dùng khí thế trấn áp đối phương, nhưng con sư tử đực bị hắn nhìn chắm chú lại kiêng kị, không dám chần chừ thêm chút nào, bỏ chạy về phía xa.
“Rống ——” đàn sư tử đuổi bốn con sư tử xâm lấn đuổi ra khỏi lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/1095337/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.