Dù là con sư tử năng lực xuất sắc nhưng đến Kiều Thất Tịch ở trong đàn cũng chưa chắc đã được ăn nem công chả phượng mỗi bữa.
Thỉnh thoảng, bầy sư tử khó tránh khỏi mang về những con mồi hình thể khá nhỏ, ví dụ như một con linh dương nước nhẹ cân hay một con nai rừng đực miễn cưỡng đủ để nhét kẽ răng sáu nhóc con. Nếu thức ăn hết, hai con sư tử ăn chực đảm bảo sẽ đói chết.
May sao Kiều Thất Tịch là một tên thích ăn thịt ngựa vằn. Ít nhất năm ngày một tuần, anh yêu Otis của cậu kiểu gì cũng sẽ cố gắng hết sức tìm ngựa vằn cho bé gấu nhà hắn ăn. Chính vì vậy, bằng mắt thường có thể thấy số lượng ngựa vằn sống trong lãnh thổ này đang dần giảm đi rõ rệt.
Sau khi tiếp bước sát thủ hải cẩu, Otis đã hoàn toàn xứng đáng trở thành một sát thủ ngựa vằn.
Và lương tâm sẽ không day dứt.
Nhưng Kiều Thất Tịch cho rằng điều này không hoàn toàn là lỗi do mình, các bạn hiểu không? Rõ ràng chính Otis cũng thích ăn thịt ngựa vằn chứ bộ, thậm chí sau khi so sánh thịt linh dương với thịt ngựa vằn, hắn không thể nào ăn thịt linh dương tiếp nữa.
Lại còn bảo cậu kén ăn. Trong hoàn cảnh có điều kiện, ai rồi cũng phải kén ăn thấy bà cố nội thôi.
Tuy nhiên có một điều không thể phủ nhận, mùi vị linh dương hơi thum thủm.
Trên thực tế, vì là người đưa ra quyết định không đuổi hai con sư tử đực bị thương ăn chực kia đi, Kiều gấu nhỏ vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/1095336/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.