Vào ngày sinh nhật của Thiên Ngân và Thiên Nga, hai chị em nó đã lẻn Thiên Ngọc chạy sang nhà Duy Đại, thông báo với anh rằng hôm nay nhà sẽ tổ chức tiệc cho hai chị em, đây là cơ hội tốt để anh “ra mắt mẹ vợ”.
Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, đến lúc sắp thổi đèn cầy mà Duy Đại vẫn chưa đến. Hai đứa nhỏ cứ lấm la lấm lét nhìn ra cửa khiến Thiên Ngọc thắc mắc: “Hai đứa này sao thế? Sao không mau cầu nguyện rồi thổi đi?”
Hai đứa đưa mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ chắp tay cầu nguyện, chúng không cầu gì xa xôi, chỉ cầu cho Duy Đại mau đến.
“Chào cả nhà.”
Cầu gì được đó, hai đứa nó vừa cầu nguyện xong, đèn cầy vừa tắt cũng là lúc Duy Đại xuất hiện trước cửa nhà.
“Sếp, sao anh lại đến đây?”
Không chỉ Thiên Ngọc mà cả bà Hạnh cũng ngạc nhiên, duy chỉ có hai đứa tiểu quỷ nào đó là mừng rỡ chạy vọt tới chỗ anh. Thiên Ngọc ngầm hiểu, cô lườm chúng: “Hai cái đứa này thiệt tình…”
Khi Duy Đại đến gần, bà Hạnh mới nhìn anh kĩ hơn, ngón tay hơi run chỉ vào người anh: “Cậu là…”
Thiên Ngọc biết mẹ hiểu lầm nên lập tức giải thích: “Mẹ, anh ấy là Duy Đại, là sếp của con.”
“Con chào bác.” Duy Đại gật nhẹ đầu.
“Chào… chào cậu.” Bà Hạnh vẫn còn chưa hết ngỡ ngàng, bởi người này quá giống Duy Nhất. Nếu Thiên Ngọc không nói, có lẽ bà đã nhận định người này là Duy Nhất rồi cũng nên.
Duy Đại tặng cho mỗi đứa một cái laptop trước cái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thua-nhan-anh-la-dan-ong/456025/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.