Mỹ Á và Thiên Ngọc vừa ra khỏi phòng sếp tổng, cả hai kéo nhau vào phòng của Thiên Ngọc, vuốt vuốt ngực để tịnh tâm lại. Vừa rồi vẻ mặt của Mai Duy Đại âm trì đúng là làm người khác khiếp sợ mà.
“Trưởng phòng, sao chị không nói trước cho tôi biết? Xém tí nữa tôi bị sếp đuổi việc rồi.” Thiên Ngọc không có ý trách móc nhưng cô đúng là đã bị doạ sợ đến mức run người. Nếu chẳng may cô bị đuổi việc thì có phải là xui xẻo lắm không?
“Được rồi, được rồi, lỗi tôi. Tôi làm vậy cũng chỉ muốn tìm một người thật sự đến đây làm vì công việc, chứ không phải vì nhan sắc của anh tôi. Nếu tôi nói trước Tổng giám đốc đúng như ngoài kia đồn đại thì người được làm công việc Thư ký này không phải cô đâu.”
Thiên Ngọc cảm thấy Mỹ Á nói cũng có lý. Nếu như những cô gái kia sớm biết vị Tổng giám đốc của Tập đoàn này là một chàng trai không những còn trẻ, gương mặt lại chẳng khác gì những sao nam hạng A hiện nay thì làm gì đến lượt Thiên Ngọc cô.
“Cô cũng thấy đó, anh ấy tuy đẹp nhưng tính tình còn hơn ông lão tám mươi cho nên đến bây giờ vẫn còn ế chổng mông ra.”
Mặc dù trong phòng chỉ có hai người nhưng Mỹ Á vẫn đề phòng che miệng kề sát tai Thiên Ngọc thì thầm.
“Nhưng mà tôi...”
Thấy Thiên Ngọc có vẻ khó xử, Mỹ Á nói để cô yên tâm hơn: “Cô sợ gì chứ? Tôi cũng đâu ép cô phải yêu anh ấy. Cô cứ làm tốt công việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thua-nhan-anh-la-dan-ong/456012/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.