Từ sau cái đêm để lộ tình cảm ấy, Mộc Hân và Gia Hào càng thân thiết hơn. Hắn hay ôm hôn cô dù ở bất cứ nơi nào, nhưng vẫn luôn kín đáo trước mặt ba mẹ. Hai người vẫn không thừa nhận là người yêu của nhau.
Hôm nay là ngày tổng kết cuối năm học, trong lòng bất cứ ai cũng mang nhiều tâm trạng, nhất là học sinh cuối cấp chuẩn bị tốt nghiệp.
Gia Hào thường thấy là một cậu học sinh đầu gấu, luôn đi đánh nhau, trốn tiết thế mà điểm tốt nghiệp của hắn lại rất cao, và có cả bằng khen loại giỏi. Mộc Hân cầm bằng khen của Gia Hào không thể tin được trầm trồ cô thốt lên:
"Ôi giời! Là điểm của anh thật hả? Sao nó lại cao như thế? Là loại giỏi cơ! "
"Bé con! Em đã nghĩ anh ngu dốt hay sao đấy? "_Gia Hào cao hơn cô nên mỗi khi nói chuyện đều phải cúi đầu xuống, vẻ mặt lúc này hơi đen bất mãn hỏi.
Mộc Hân cười cười ngước mặt lên nhìn Gia Hào, giễu cợt cô nói:"Phải nha! Em tưởng anh rất ngốc!"
"Em... Hư quá đi! "
"Hì hì... "
Mộc Hân và Gia Hào đứng nơi sân trường cười đùa, nói nói. Mọi người nhìn cặp nam nữ xứng đôi trước mặt đều xinh đẹp và học giỏi, ai cũng ngưỡng mộ cả.
Phúc An cùng Duy Hạ đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn và cô, anh cất tiếng chào trước:"Gia Hào! Mộc Hân! "
Hắn dừng động tác tay véo má cô lại, để tay lên vai cô kéo về phía mình thể hiện chủ quyền:"Chào! "
Sự lạnh lùng của hắn, Phúc An cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thua-ban-than-anh-roi/1816345/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.