Cô đang say giấc thì nghe được tiếng biểu tình của cái dạ dày tiêu thức an hơn cả máy kia,
khó có một giấc ngủ ngon lại bị phá như vậy cô nheo mày ngồi dậy “ mày thật biết chọn giờ biểu tình đấy”. Nhìn quanh phòng " Sớm như vậy đã đi đâu rồi?”, “ Kệ vậy, rửa mặt đã"
Cô đi chưa lâu thì anh đi vào, tay bưng khay thức ăn vừa muốn gọi cô liền phát hiện cô không có ở đây, anh biết cô đi đâu nên thong thả để khay thức ăn xuống ngồi đợi cô.
" Đi đâu vậy nhỉ..?”
Chưa vào đến cửa đã nghe thấy tiếng cô, cô không ngừng thắc mắc “ sớm như vậy anh đi đâu chứ?” cố không suy nghĩ nhưng nó cứ hiện lên, cô chăm chú đến nổi không để ý đường đi đâm sầm vào cửa.
" owww, đau quá" cô hét lên ôm đầu mình.
Nghe thấy tiếng kêu của cô anh liền chạy đến “ Em không sao chứ?”
" Không sao, không sao" Cô ôm đầu đứng lên đi vào trong.
Vừa bước vào liền ngửi được mùi của đồ ăn, cô quên cả đau chạy ngay lại bàn " thơm quá". Không kịp chờ đợi cô cầm đĩa bắt đầu thưởng thức món thịt nướng thơm phức kia, khi ăn được hơn phân nửa cô mới chợt nhớ ra “ Anh ăn chưa ?”
Anh phì cười “ nếu tôi nói chưa ăn, em tính sao?"
" anh có thể ăn….” cô đang nói thì khựng lại quay mặt chỗ khác.
" Có thể ăn??” anh lặp lại câu nói của cô, sau đó nhếch mép cười “ có phải ý em là chúng ta ăn chung?”
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-toi-phai-khong/143077/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.