Mấy ngày sau…
Vụ việc trong game show thực tế vẫn chưa thể hạ nhiệt mặc dù đài đã dùng mọi cách đưa câu chuyện nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Giờ đây Hoa Châu đã có thể đi ra ngoài, nhưng không biết từ bao giờ và bằng cách nào xung quanh cô có rất nhiều thị vệ đi theo, kèm với Mạc Tư Truy dường như thành một con người khác luôn cảnh giác giám sát mọi lúc mọi nơi.
Có phần lúng túng với tình hình, nhưng tiếng ho nhẹ của người ngồi đối diện đã cứu vãn phần nào.
Cô đưa mắt nhìn những bóng đen đứng quanh rồi nhìn chằm vào Mạc Tư Truy mong muốn anh ra ngoài nhưng không thành, Mạc Tư Truy cũng rất ngoan cố mặc dù hiểu nhưng vẫn giả ngốc khiến cô rơi vào tình thế khó xử.
“Họ ở đây cũng được mà cô Hoa. Tôi không phiền…”.
“Nhưng tôi rất phiền.” Chưa để người kia nói hết câu, cô quay ngoắt đầu lại khẳng định, nhưng thấy có vẻ đã thất lễ, cô ái ngại nói thêm. “…thưa anh Đới.”
Đới Minh Duy cười nhẹ, xua xua tay, giọng cảm thán người phụ nữ trước mặt. " Cô Hoa đây thật cá tính. "
Nhận được lời khen ngợi, không hiểu sao Hoa Châu có phần ngại ngùng, đưa tay khẩy đầu mũi.
“Cảm ơn ngài. À đúng rồi, hôm nay ngài gọi mời tôi đến đây có việc gì cần bảo sao? Hay là tình hình của cô Đới có khởi sắc?”.
Khéo léo thay đổi bầu không khí, chuyển chủ để một cách thành thục khiến ngay cả Hoa Châu cũng cảm nhận được. Cô tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-nang-anh-thich-mua/3398758/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.