“Sau đây, cuộc chơi xin phép được bắt đầu.”
Giọng của trọng tài được phát qua chiếc loa khổ lớn vang vọng khắp không gian, kế đến tiếng súng hơi vang giòn áp chế mọi tiếng ồn.
Hoa Châu nhanh chóng hòa vào dòng chơi. Cô vội vã bước xuống chiếc xe với ý muốn là người dẫn đầu.
Những chiếc xe chở người chơi đến chân ngọn đồi to được ban tổ chức làm địa điểm thử thách, nhìn từ xa cũng thấy được nó, bởi sự lấp lánh của ánh đèn giăng bao phủ cả ngọn đồi.
Theo đúng ý, Hoa Châu chạy dẫn đầu, nhanh nhận dụng cụ từ nhân viên, lợi thế địa hình hay là do may mắn mà rất nhanh năm phút sau đó cô đã thu về dải lụa chất gần đầy túi đựng.
Thấy vậy, cô quyết định thả lỏng, dù sao bằng này cũng khá nhiều rồi, thời gian dư dả tận mười phút. Nhưng do lo sợ đối thủ sẽ thu hoạch nhiều hơn mình cho nên trong lúc đi dạo thưởng ngoạn cô vẫn không quên làm nhiệm vụ.
Đi vòng quanh mấy vòng ngọn đồi cao tầm trung, số dải lụa đỏ thu về chẳng đáng là bao, Hoa Châu bắt đầu chán nản, cô mạnh bạo leo lên cao nữa.
Bởi vì hơi sợ độ cao nên cũng không dám leo lên nhiều, cô an phận tìm ở khu vực mới cách chỗ cũ khoảng hai tầng tòa nhà.
Quả không ngoài mong đợi, dải lụa đỏ được tìm thấy nhiều hơn hẳn, Hoa Châu vui vẻ hăng hái gỡ ra bỏ vào túi của mình đến khi không thể chất thêm được nữa cô đành phải cầm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-nang-anh-thich-mua/3398756/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.