Sáng ngày hôm sau, mọi chuyện diễn ra bình thường, bởi sự việc này bị dấu nhẹm đi tránh ảnh hưởng đến bộ phim sắp ra mắt.
Đúng vậy, mọi việc diễn ra bình thường, các anh em trong đoàn cũng bình thường và đương nhiên cả Hoa Châu cũng rất bình thường rồi tuy nhiên có duy nhất một người không bình thường đó là...
Tại phim trường.
"Nước nè, chắc em khát lắm."
"Khăn nè, em lau mồ hôi đi."
Ai đó như chú cún chạy đi chạy lại bám lấy Hoa Châu không ngừng lải nhải.
Tại buổi liên hoan mừng phim đóng máy.
"Đừng uống rượu, ảnh hưởng đến nhan sắc em đấy."
"Ấy, Hoa Châu đừng nhảy, nhỡ đâu em va phải (thằng đàn ông) gì đó thì sao! Nguy hiểm!".
Tại buổi trao giải cho bộ phim, dưới khán đài có một người thì thầm to nhỏ.
"Nè, tý lên kia nhận giải em cẩn thận nhé, kẻo vấp chân thì đau lắm."
Cung Nhật Lãng lấy tay che miệng nói vọng sang Hoa Châu.
Cảnh tượng này khiến tốn khá nhiều giấy, mực của cánh nhà báo.
Và sau tất cả những hành động, lời nói mang vẻ quan tâm kia là bộ mặt bất cần đời ' Tôi ổn'.
Hoa Châu thực sự thấy khá phiền, anh ta thay đổi thái độ một cách kì lạ sau vụ ám sát không thành của cô.
Ai cũng quan tâm là lẽ đương nhiên, nhưng thái quá như gã này chỉ có một.
Tại cánh gà của sân khấu.
Cung Nhật Lãng ngồi trâm tư suy nghĩ gì đó, hai con mắt nhìn không chớp vào chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-nang-anh-thich-mua/3398740/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.