Trung đã đến thành phố này bốn năm, vừamới tốt nghiệp đại học, hiện tại cậu ta đang làm quản lí cho một kháchsạn lớn. Có thể nói những ngày tháng trước kia chẳng khác nào địa ngụcđối với cậu ta, sau khi học xong cấp ba, cậu bèn chuyển đến ở nơi khác.Bắt đầu có chút khó khăn nhưng Trung nhanh chóng tiếp nhận,vùi mình vàonhững bộn bề của cuộc sống, vừa lo học hành vừa làm việc. Có lẽ do đó mà cậu dần quên đi Quang.
Trung từng cho rằng Quang là vết thươnglòng không bao giờ lành cho đến khi người đó xuất hiện. Đó là một ngườiđược mệnh danh cô gái của nắng. Ánh Dương đến và đem lại luồng sức sốngmới cho cậu. Cô ấy đã đem những tia sáng ấm áp sưởi ấm trái tim nguộilạnh từng bị tổn thương của Trung. Ánh Dương là cô gái hoạt bát và năngđộng, trên môi cô không bao giờ vắng đi nụ cười ngọt ngào.
Trungnhớ lần đầu tiên cậu gặp Ánh Dương là ở trong một tiệm café, nơi mà cậulàm thêm. Ánh Dương cũng làm thêm ở đó. Một lần có một vị khách khiếmnhã sờ mó cô, Ánh Dương sợ hãi làm đổ ly nước vào người hắn. Tên kháchấy nổi khùng tát cô một cái. Ánh Dương vừa kinh ngạc, vừa đau liền khóctoáng lên. Trung thấy thế liền tiến lên bênh vực cô bé , giáo huấn tênkia một trận. Sau đó cả hai đứa bị mất việc và bắt đầu quen nhau.
Không lâu sau, Ánh Dương tỏ tình với cậu và tất nhiên Trung từ chối, cậukhông ngại nói cho cô biết giới tính thật của mình. Trái với suy nghĩcủa cậu, Ánh Dương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320542/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.